NHÀ VÔ ĐỊCH ĐỌC SÁCH

NHÀ VÔ ĐỊCH ĐỌC SÁCH!

“Anh nắm chắc phần thắng trong trận đấu tới”, Mike Trant nói. Hắn là thám tử thành phố Chicago, tự đảm nhận trách nhiệm làm cận vệ cho Jack Demsey, nhà vô địch quyền anh hạng nặng thế giới trong 7 năm liền (từ 1919 đến 1926). Trong vài tuần nữa, Jack Demsey sẽ có trận đấu bảo vệ danh hiệu vô địch đầu tiên của mình sau 3 năm không thi đấu. Rồi Mike Trant nói thêm với Jack Demsey như để giải thích lý do: “Gã đối thủ gì đó của anh đang ở khu tập luyện và đọc sách. Một gã bóng lại cái!”

NHÀ VÔ ĐỊCH ĐỌC SÁCH

Mời bạn tham khảo thêm Mọi cha mẹ Do Thái đều hỏi con câu hỏi này!

“Gã bóng lại cái” thích đọc sách mà hắn nói là Gene Tunney, 29 tuổi, đã có 74 trận đấu chuyên nghiệp, với một trận thua duy nhất. Vài tuần trước khi trận đấu diễn ra, nhà báo Brian Bell của hãng thông tấn AP đến thăm khu huấn luyện của Gene Tunney để thực hiện một bài phóng sự. Khi Bell bước vào căn nhà gỗ nhỏ mà người ta nói có thể tìm thấy Gene Tunney ở đó, anh ta ngạc nhiên khi thấy căn phòng ngăn nắp và gọn gàng như ở trong một tu viện. Trong một góc phòng là chiếc giường, và trên kệ thì chứa đầy sách của các tác giả lớn như Shakespeare, W.B. Yeats, Victor Hugo, Bernard Shaw, Thomas Hardy… cứ như thể chủ nhân của nó là một sinh viên hay một học giả vậy.

Khi Tunney bước vào phòng, Bell xin lỗi vì sự đường đột của mình và hỏi: “Anh đang đọc cuốn gì vậy?” Tunney đáp: “Xác Thịt Về Đâu, một cuốn truyện mang tính tự sự của Samuel Butler”. Thế là câu chuyện của họ xoay quanh đề tài về sách và thói quen đọc sách của Tunney. Trong đầu mình Bell nhanh chóng đánh giá đây sẽ là một câu chuyện hấp dẫn và giật gân hơn những bài viết thông thường khác viết về chế độ luyện tập và tốc độ đấm bao cát của một võ sĩ quyền anh.

Thì ra đọc sách trước giờ vẫn là một phần trong cuộc sống, và là phần không thể thiếu trong chương trình luyện tập, của Tunney trước mỗi trận đấu. Khoảng thời gian trống từ 9g sáng đến 3g chiều mỗi ngày là khoảng thời gian Tunney dành để đọc sách. Trước mỗi trận đấu lớn, các võ sĩ thường bị tâm lý căng thẳng và lo lắng, làm ảnh hưởng đến phong độ thi đấu của họ. Đối với Tunney, đọc sách là một hình thức giống thư “ngồi thiền” (meditation), một cách thức để giảm bớt sự căng thẳng, lo lắng hay thậm chí là sự sợ hãi. Đọc sách giúp anh ta giữ đầu óc được bình tĩnh, thư thái và nghĩ ra được chiến lược thi đấu hiệu quả trong khi thi đấu.

Vào chiều tối ngày 23-9-1926, chỉ còn vài tiếng đồng nữa là trận đấu tranh chức vô địch hạng nặng diễn ra, Tunney vẫn khóa cửa nằm trong phòng cố đọc cho hết cuốn Xác Thịt Về Đâu. Thật ra, anh ta đang đọc lại cuốn truyện này lần thứ 4. Như Tunney đã giải thích với nhà báo Bell, có những cuốn truyện anh thích đọc nhiều hơn một lần để hiểu rõ thông điệp của truyện.

Gene Tunney chưa bao giờ được giới hâm mộ quyền anh và các nhà báo thể thao yêu mến, tin anh thích đọc truyện và thơ khiến anh trở thành đề tài chế nhạo và châm biếm cho các tay bút thể thao và thậm chí các diễn viên hài.

Trước trận đấu tỉ lệ cá cược là 4 ăn 1 ngả về phía Jack Demsey. Chiến thắng của Tunney vào cuối trận đấu – thắng điểm trong toàn bộ 10 hiệp đấu — là chuyện hoàn toàn bất ngờ. Sáng hôm sau, những người Mỹ không theo dõi trận đấu được từơng thuật trực tiếp qua radio đã bị sốc khi đọc tin trên báo về chến thắng của Gene Tunney. Làm sao một người thích nằm trên võng đọc Shakespeare hay Hugo lại có thể đánh bại một “chiến binh quyền anh”, một nhà vô địch hạng nặng tuyệt đối như Jack Demsey?

Một lý do chính để giải thích chuyện này là Tunney là “một võ sĩ khoa học” (scientific boxer), chữ mà giới phân tích dùng để mô tả anh ta. Hay nói cách khác, Tunney đánh quyền anh bằng cái đầu, và không ngừng nâng cao khả năng tư duy và hiểu biết của bản thân thông qua việc đọc sách và tích lũy kiến thức.

Trong trận tái đấu một năm sau đó giữa hai võ sĩ, Tunney một lần nữa đánh bại Demsey và bảo vệ thành công danh hiệu vô địch của mình. Và cũng như lần trước, một tiếng rưỡi trước khi trận diễn ra, anh nằm trong phòng riêng và đọc cho hết 2 chương cuối của một cuốn truyện, đến nỗi hai người bạn ngồi đợi ở tầng dưới để chở Tunney ra sân vận động phải sốt ruột. Lần này cuốn sách anh đọc là cuốn “Kiếp người” của W. Somerset Maugham.

Sau trận tái đấu với Jack Demsey, Tunney còn đấu thêm một trận nữa để bảo vệ danh hiệu và rồi quyết định giải nghệ. Sau khi từ giã sàn đấu, anh vẫn tiếp tục đọc sách đủ các thể loại và cho biết: “tôi cần đọc sách để trợ giúp cho việc thi đấu quyền anh, nhưng không cần thi đấu quyền anh để trợ giúp cho việc đọc sách”.

Bài viết của thầy Hoang Thach Quan, dịch từ leadershipmints.com.

Bài viết được chúng tôi sưu tầm trên mạng, không rõ tác giả. Nếu bạn biết tác giả bài viết là ai, xin để lại bình luận để chúng tôi cập nhật. Xin cảm ơn!


Posted

in

,

by

Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *